Post by: Unknown - 02:40
Tôi mường tượng lại tất cả cảm xúc của mình, lục tung trong mớ dữ liệu suốt 25 năm qua. Con người quả là siêu phàm có thể ghi lại tất cả những dữ liệu đáng nhớ của mình vào trọng ngăn kéo trái tim chính là "tâm hồn", những suy nghĩ thơ ngây, mới lớn và trưởng thành.
Tôi không phải là cô gái viết giỏi văn nhưng tôi vẫn muốn viết lại cuốn nhật ký tuổi 25 của mình, những chặng đường tôi đã trải qua và những cảm xúc về tình bạn, tình yêu. Đến một lúc nào đó khi tôi đọc lại blog này của mình chợt tôi sẽ nhận ra điều gì đó: một sự vụng về suy nghĩ, sự quyết đoán bản thân giá như? tại sao lại như vậy? sao hồi đó mình ngốc vậy? nếu có thể quay lại?...
Con người giống như những trang sách, những trang sách lật ra là một nội dung mới, có thứ tự và logic. Và nó không có giới hạn về cái "đóng" con người được ví như kí hiệu toán học "vô cực"
Tuổi 25 tôi mới thấy được sự chông chênh về cảm xúc và định hướng tương lai của mình, 25 rồi không còn là cô gái ngây thơ tuổi học trò, mơ mộng vô tư thời sinh viên yêu đời nghĩ rằng thế giới tất cả đều là màu hồng trải cho ta bước lên đỉnh cao.

Nhật ký tuổi 25

0 nhận xét |
Chia sẻ:
edit post

Post by: Unknown - 19:31
Khi một người phụ nữ gặp được một người đàn ông tốt, thì cả đời này cô ấy chẳng cần trưởng thành. Khi một người phụ nữ ngày càng trưởng thành, ngày càng kiên cường, là bởi vì người đàn ông đó chưa đủ tốt...

1. Phụ nữ cần phải nhớ, chọn đàn ông không cần tiêu chuẩn nào khác, chính là chọn người yêu thương bạn! Cho dù anh ta có bao nhiêu tiền, tài năng đến nhường nào, đẹp trai cỡ nào, nói hay thế nào, có trí tuệ đến đâu, có năng lực, thích giúp đỡ người khác thế nào, nếu anh ta không thương bạn, thì tất cả những thứ đó đều vô dụng!

thế nào là yêu đúng người

2. Bác sĩ tâm lý dành cho phụ nữ một lời khuyên chân thành: “Cho dù cô có thích người đó thế nào, trong tình yêu người chủ động nhất định phải là đàn ông. Nếu người đàn ông đó không chủ động, thì thà bỏ lỡ còn hơn.”

3. Khi bạn không có người đồng hành, cho dù cô đơn, cũng có thể sống rất vui vẻ. Lúc này, cô đơn là một loại cảnh giới. Bạn có thể một mình đi khắp thế giới này, làm quen với những người bạn khác nhau. Bạn cũng có thể chọn tan làm xong thì về nhà ngay, hưởng thụ cuộc sống của riêng mình. Cô đơn khi một mình không hề đáng sợ. Đáng sợ nhất là, có người đồng hành mà vẫn thấy cô đơn.
4. Một người cha khuyên con gái mình: “Có một số người phù hợp nhưng con không yêu, một số người yêu con nhưng lại không phù hợp. Muốn biết yêu hay không yêu, đừng nghe bằng tai mà hãy nhìn bằng mắt. Xem cậu ta cố gắng bao nhiêu. Mà muốn biết có phù hợp với con hay không, đừng hỏi cậu ta có những gì, mà hãy hỏi nụ cười và nước mắt của con. Một người cứ luôn khiến con rơi nước mắt, điều kiện có tốt đến đâu cũng chớ có cần. Một người luôn làm con cười, cho dù phải chịu khổ cũng đáng. Thà cười tươi chịu khổ còn hơn hưởng thụ trong nước mắt.”

5. Hãy tìm một người đàn ông chịu đặt ảnh của bạn vào trong ví tiền của anh ta, một người đàn ông dám để bạn cắn lưu lại dấu vết trên người anh ta; người đàn ông dám viết về bạn trên mạng xã hội; người đàn ông dám để bạn biết tất cả về anh ấy; người đàn ông khi bạn giận dỗi đòi chia tay cũng không vứt bỏ bạn, mà ôm chặt lấy bạn không để bạn đi; người đàn ông dám chịu trách nhiệm và đối tốt với bạn cả đời.

thế nào là yêu đúng người 1


6. Nếu một mối tình, không khiến bạn trở nên tốt hơn, tiếc rằng bạn đã chọn nhầm người rồi. Nếu người đó thực sự yêu bạn, cho dù anh ta phải chịu đựng thế nào, sẽ không đời nào chịu rời xa bạn. Loại người luôn mồm nói yêu, thực ra sẽ càng dần càng xa bạn, chẳng qua là lời nói dối mà thôi. Loại người luôn mồm nói yêu thật lòng, thật ra thiệt một tý thôi cũng chịu không nổi. Tình yêu đích thực, sẽ có kết quả. Không có kết quả, chỉ có thể nói là đã từng yêu. Cho dù bạn đã từng yêu ai, kết quả chỉ có một. Người cùng bạn đi đến cùng, mới là tình yêu đích thực. Thời khắc hạnh phúc nhất của một người, chính là tìm được đúng người, anh ấy chiều chuộng bạn, bao dung thói quen của bạn, đồng thời sẽ yêu tất cả những điều thuộc về con người bạn.

7. Có một số người đàn ông yêu bạn, là muốn bên bạn cả đời. Có một số người đàn ông yêu bạn, chỉ muốn cùng bạn qua một đoạn đường. Người đàn ông bên bạn cả đời yêu bạn sẽ không dùng quá nhiều sức lực, bởi vì anh ấy còn phải dùng sức vào cuộc sống này. Người đàn ông cùng đi một đoạn đường sẽ yêu bạn đến chết đi sống lại; bởi vì anh ta chỉ cần yêu qua bạn, ngủ qua với bạn, và vứt bỏ bạn. Thế mới nói đàn ông tốt chăm sóc cho cuộc sống của bạn, đàn ông tồi chăm sóc cho tình cảm của bạn.
8. Tổn thương mà đàn ông gây ra cho phụ nữ, không nhất định là anh ta yêu người khác, mà anh ta khiến cô ấy thất vọng mỗi khi cô ấy trông chờ, khi cô yếu đuối không dành cho cô niềm an ủi cần có.

9. Người đàn ông thông minh sẽ chiều chuộng người phụ nữ của mình tới vô pháp vô thiên, khiến những người đàn ông khác chịu không nổi tính xấu của cô ấy. Người đàn ông ngốc nghếch sẽ dùng tính xấu của mình khiến người phụ nữ của mình trở nên chán ghét với tất cả những tên đàn ông tới xoăn xoe nịnh bợ.

10. Các cô gái hãy nhớ: thà tìm một người đàn ông không có quá nhiều tiền nhưng thoải mái đưa tiền cho bạn tiêu, cũng không cần tìm một người đàn ông rõ ràng có nhiều tiền nhưng lại kì kèo từng đồng với bạn. Sổ tài khoản của đàn ông không quan trọng, quan trọng là có bao nhiêu tiền tiêu lên người bạn. Đừng bao giờ tự thôi miên mình chỉ cần tình yêu không cần vật chất, ở thời đại ai ai cũng mẫn cảm với tiền bạc này, người chịu móc tiền mồ hôi nước mắt của mình đưa bạn mới chứng tỏ thật lòng yêu bạn, bởi vì những người kiệt xỉ mãi mãi chỉ yêu bản thân mình thôi.

11. Đối với người phụ nữ yêu bạn, bạn có thể để cô ấy khóc, để cô ấy tủi thân, nhưng đừng khiến cô ấy trở nên yên lặng, bởi im lặng là nỗi đau hằn sâu nhất, là tiếng khóc bi thương nhất của phụ nữ. Bạn phải biết rằng, phụ nữ thích nhất là dốc bầu tâm sự, cho dù cuộc sống có khó khăn khổ cực thế nào, cho dù cô ấy không có tâm sự gì, cô ấy cũng muốn kể với bạn tất cả những điều liên quan đến cô ấy, đó là cách tốt nhất mà cô ấy yêu bạn. Nếu có một ngày, cô ấy bỗng trở nên yên lặng, các bạn đã không còn trở lại như xưa nữa rồi…
Post by: Unknown - 19:22
Một mùa phượng nữa lại về và tôi biết, cũng như bao mùa phượng khác, mùa hoa đến rồi đi, sẽ để lại trong lòng người nhiều kỷ niệm tiếc nuối. Hơn thế, mùa phượng vĩ còn gợi lại trong lòng những ai đã, đang và sẽ đi qua thời học sinh, sinh viên những ký ức dịu dàng, da diết.
Tháng 5, mùa phượng về cũng là khi mùa thi tới, mùa gấp rút ôn bài vở cho kỳ thi của bao thế hệ học sinh. Là chút lo lắng đọng trong ánh mắt của các cô cậu học trò cuối cấp về tương lai, về những kỳ thi bước ngoặt trong đời.

Tháng 5 mùa hoa phượng đang về
Tháng 5 hoa phượng đang về ngập tràn khắp cảm xúc một thời học sinh

Giấu chút buồn sâu trong đáy mắt, là vương vấn cho những yêu thương ấp ủ chẳng dám thành lời: “Rung cảm lắm nhưng nào đâu dám nói”, dù biết rồi đây ta và người rồi sẽ chẳng còn gặp lại nhau nữa. Thứ tình cảm trong veo không đầu, không cuối ấy cứ thế mãi chẳng nên lời.
Cánh phượng man mác buồn, những lá thư cứ mãi giấu trong hộc bàn rồi cũng chìm dần vào ký ức, để bất chợt một ngày kia nhận ra sắc hoa đỏ đã về, lòng người chợt bồi hồi, xuyến xao.
Tháng 5, mùa hè sinh viên. Phượng về báo hiệu một mùa hè sinh viên đã đến. Chẳng còn bố mẹ bên cạnh quan tâm như ngày bé nữa, bản thân ta tự biết phải chăm sóc cho mình, học hành và những dự định sau khi ra trường, là những công việc làm thêm để kiếm chút học phí cho đầu năm sau, là những ước mơ tốt nghiệp đại học với một công việc ổn định...

Tháng 5 mùa hoa phượng đang về 1

Ta còn nhớ như in mùa hè sinh viên năm đầu, loay hoay một mình nơi thành phố xa lạ, quay cuồng trong những chồng bài vở cao ngất ngưởng, đôi khi thả hồn mình vào một góc phượng của khuôn viên đại học mà thấy lòng chợt bâng khuâng. Ta sẽ còn bao nhiêu mùa thi như này nữa? Rồi mùa ấy cũng qua, những mùa hè sinh viên sau ta không còn mơ mộng nhiều nữa, cuộc sống cứ thế tiếp diễn. Ta cũng chẳng thể quên nổi kỷ niệm cùng những đứa bạn đã cùng nhau đi qua khó khăn.
Là những ngày sống trong túng thiếu, chỉ có thể ăn mì cầm hơi mà mấy đứa cư nhường nhau mãi, để rồi lại nhìn nhau thở dài vì cái cảnh túng thiếu. Chúng ta tự nhủ rồi sẽ sớm qua thôi cái giai đoạn này, lại chăm chỉ cặm cụi với sách vở, hy vọng về một tương lai sáng lạn hơn. Ra trường rồi đi làm, mỗi mùa phượng về, đọng lại trong ta là những kỷ niệm của thời sinh viên, nhớ đến quay quắt và thấy thương nhau đến lạ.
Tháng 5, mùa hoa phượng gắn liền với mùa yêu đầu. Ta gặp người vào mùa hoa ấy, nụ cười ngập nắng ấy, ánh mắt ấy làm ta xao xuyến mãi. Chùm hoa đỏ người tặng, ta mang về đặt lên bàn học, rồi xót xa khi qua mỗi ngày sắc hoa nhợt nhạt và héo úa.
Lòng ta chợt linh cảm,thấy lo sợ về những thứ đẹp nhưng chẳng tồn tại lâu dài. Như ta lo sợ, mùa hoa sau người rời xa ta. Để ta chơi vơi trong nỗi đau tình đầu, ta như người đi giữa những cơn say dài, cứ mãi mơ về một hạnh phúc nhỏ bé bên người nhưng biết sẽ chẳng bao giờ thành sự thật, vì người đã xa ta, mãi mãi.
Trái tim rỉ máu, qua những mùa hoa ấy ta trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn rất nhiều. Kỷ niệm cùng người rồi cũng thành một ngăn trong ký ức, ngủ yên, chỉ mỗi khi tháng 5 - mùa hoa phượng về lại khẽ làm ta nhói lòng.
Tháng 5 mùa phượng, sắc hao đỏ ấy đến và đi. Mùa ấy để lại trong lòng mỗi người nhiều da diết khôn nguôi, những buồn vui tiếc nuối và ký ức đẹp đẽ của một thời. Thời gian vẫn cứ trôi, bình thản đến không ngờ, cứ cuốn tất cả kỷ niệm vào một nơi gọi là quá khứ. Nhưng mỗi mùa phượng đến, sắc hoa ấy như đốt cháy ta, thôi thúc ta tìm về những ngày xưa. Giữa cuộc sống bộn bề, ta sẽ nhủ lòng, mình sẽ sống tốt hơn cho những gì đã qua.
Post by: Unknown - 06:42
 Bao lâu rồi khi em cảm thấy vắng đi những tin nhắn, vắng hẳn đi những lời nói quan tâm, trìu mến bên tai và cũng chẳng còn cảm nhận được tình yêu của anh dành cho em. Đối với em cứ như là giấc mơ vậy, mới hôm qua thôi mà anh? chợt sáng tỉnh giấc mọi thứ lại trở về là con số không. Cuộc đời thật trớ trêu làm sao, tại sao người ta cứ mãi ân cần, bỏ ra bao nhiêu thời gian để vun đắp cho một tình cảm thành một tòa lâu đài tráng lệ, thế rồi chỉ cần một giây để đập phá nó. Trách sao được khi một người đã đổi thay, một người đã vô tình, lạnh lùng quay đi và đâu hay rằng vẫn còn một người đang chờ.

yêu và nhớ


   Yêu nhau thật nhiều và chẳng cần biết lí do, nhưng tại sao lúc ghét nhau rồi lại thật nhiều chuyện bực bội, hờn dỗi, vậy anh? Em đã cố tìm một lí do gì đó để em có thể giận anh, để không yêu anh nữa nhưng không vì thế mà em ghét anh được. Vì có lẽ là em vẫn còn thương, còn yêu anh rất nhiều. Một ngày trôi qua khi không có tin nhắn của anh, em sẽ buồn lắm, sẽ nhớ lắm nhưng em chỉ im lặng mà không nói. Đôi khi rất muốn một lời quan tâm, muốn nghe lại giọng trìu mến của anh nhưng em chợt buồn vì tất cả cũng đã qua rồi. Và nhiều lúc muốn ghen, muốn dỗi hờn nhưng chợt nhận ra: mình còn là gì của nhau? mới cảm thấy đắng lòng... tất cả cũng là dĩ vãng rồi.

yêu và nhớ 1


 Đôi khi, em cứ mãi hi vọng quá nhiều vào một điều gì đó, cứ tin rằng điều đó sẽ xảy ra và cứ mãi mong chờ nhưng chưa chắc gì điều đó lại được thực hiện. Và em nhận ra, sống không phải cứ mơ mộng, hi vọng và tin là một người nào đó sẽ thay đổi mà đôi khi, em cần học cách từ bỏ một điều gì đó. Từ bỏ không phải là sai, chỉ là em đã quá mệt mỏi trước chặng đường dài và đến lúc em muốn dừng chân. Em đang dần tuyệt vọng khi cứ đi mãi, tìm hoài mà chẳng thấy lối thoát cho một tình yêu khờ dại, cho một tình cảm chẳng có kết thúc: thật hững hờ làm sao !

Em hiểu rằng: yêu một ai đó không phải cứ bám chặt lấy họ, được họ quan tâm mỗi ngày mới gọi là hạnh phúc. Mà tới phút cuối, nhận ra họ đổi thay nhưng vẫn thương họ, vẫn buông tay nhưng vẫn dõi theo và nhìn họ từ xa. Nhận ra rằng nụ cười rạng rỡ trên môi anh, tình yêu mới của anh với một ai khác là điều hạnh phúc nhất của anh. Chỉ là anh thấy vui, thấy hạnh phúc thì em cũng cảm thấy như thế. Chỉ dám nhìn anh và thoáng nụ cười gửi vào gió: tạm biệt người em yêu và nhớ anh rất nhiều. Thế thôi đối với em là đủ, là thật sự cảm thấy không hối tiếc khi đã từng thương nhớ, từng tay trong tay cùng anh. Hạnh phúc không dễ tìm thấy nhưng thực ra lại thật giản đơn...