"Nốt hôm nay cho phép em khóc, nốt hôm nay cho phép em nhớ về anh, và nốt hôm nay em muốn gọi anh là "anh yêu" lần nữa. Dù anh có vô tâm hay lạnh nhạt, không làm người con gái của mình cười thì cũng đừng để cô ấy khóc... Nhé anh!"
Em từng mạnh mẽ, dứt khoát nói lời chia tay anh, em từng có những phút lạnh lùng để giờ đây em cảm thấy hối hận vì điều đó. Nhưng anh à, thời gian ở bên anh em cảm thấy dường như lạc lõng lắm. Đã có những lúc em cảm thấy không thể thiếu anh, xem anh như một định mệnh sẽ ở lại bên đời em với tình yêu thật hạnh phúc. Để rồi nhận ra dạo này sao em khóc nhiều hơn, nước mắt em không thể kìm nén hay giữ chặt ở trong lòng nữa, em cố gắng gạt đi nhưng càng cố gạt thì mắt vẫn nhoè đấy thôi...
Lúc mới yêu, anh luôn bên cạnh em, những tin nhắn dài đầy yêu thương có đủ cả ba phần mở-thân-và kết bài. Anh hiền lành và ấp áp, lúc yêu mình nhau đúng cuối thu đầu đông anh nhỉ, mùa đông đó em có anh, em cảm thấy mình thật hạnh phúc và cần những ngày yêu đó. Dần dần bất chợt những cơn mưa nắng thất thường có phải làm anh đổi thay, em biết anh vẫn thương em, nhưng thương yêu dần chuyển thành thương hại, anh ở bên em nhưng hồn thả lạc vào nơi xa xôi khác... Anh không còn nhắn tin chúc em ngủ thật ngon và sáng hôm sau chào em buổi sớm tươi đẹp nữa, anh không còn gọi điện chỉ để hỏi han em đang làm gì hay buôn cùng em đến khi mặt trời lấp ló... Anh đi chơi về muộn hơn, dành thời gian cho game và bạn bè nhiều hơn. Em cảm thấy anh vô tâm đến lạ, đó là lúc nước mắt em lăn dài và nóng hổi trên hai gò má...
Em từng mạnh mẽ, dứt khoát nói lời chia tay anh, em từng có những phút lạnh lùng để giờ đây em cảm thấy hối hận vì điều đó. Nhưng anh à, thời gian ở bên anh em cảm thấy dường như lạc lõng lắm. Đã có những lúc em cảm thấy không thể thiếu anh, xem anh như một định mệnh sẽ ở lại bên đời em với tình yêu thật hạnh phúc. Để rồi nhận ra dạo này sao em khóc nhiều hơn, nước mắt em không thể kìm nén hay giữ chặt ở trong lòng nữa, em cố gắng gạt đi nhưng càng cố gạt thì mắt vẫn nhoè đấy thôi...
Lúc mới yêu, anh luôn bên cạnh em, những tin nhắn dài đầy yêu thương có đủ cả ba phần mở-thân-và kết bài. Anh hiền lành và ấp áp, lúc yêu mình nhau đúng cuối thu đầu đông anh nhỉ, mùa đông đó em có anh, em cảm thấy mình thật hạnh phúc và cần những ngày yêu đó. Dần dần bất chợt những cơn mưa nắng thất thường có phải làm anh đổi thay, em biết anh vẫn thương em, nhưng thương yêu dần chuyển thành thương hại, anh ở bên em nhưng hồn thả lạc vào nơi xa xôi khác... Anh không còn nhắn tin chúc em ngủ thật ngon và sáng hôm sau chào em buổi sớm tươi đẹp nữa, anh không còn gọi điện chỉ để hỏi han em đang làm gì hay buôn cùng em đến khi mặt trời lấp ló... Anh đi chơi về muộn hơn, dành thời gian cho game và bạn bè nhiều hơn. Em cảm thấy anh vô tâm đến lạ, đó là lúc nước mắt em lăn dài và nóng hổi trên hai gò má...